7.22.2019

Kinh nghiệm hành pháp VôVi chú Nguyễn Thanh Bá

ZeroMe

Hello Thái và các bạn:
Từ khi anh mới biết pháp thiền Vô Vi anh nghe băng giảng của Thầy Tám và anh luôn cố tìm hiểu cái ý chánh trong các lời giảng của Thầy. Anh nhận ra điều chánh của sự tu hành là hành pháp khử trược lưu thanh. Thanh lọc điển hồn của mình càng sạch càng tốt, sạch vô cùng là mục đích tối hậu. Cũng nhờ cố tâm thở thiền luyện niệm phật cho kỳ được, trong khi hành pháp anh học và biết được nhiều điều trong thế giới điển quang, nói vắn tắt là Vô Vi giới. Anh áp dụng các điều mình biết trong Vô Vi vào cuộc sống hiện tại để tự chứng minh những điều mình biết có đúng là sự thật hay không? Khi áp dụng thì anh thấy có kết quả như mình biết trước.  Ngoài ra anh và chị L.A. cùng chứng nghiệm và cảm nhận điển giới như nhau. Các dữ kiện này dần dần sau này lại càng rõ rệt hơn. Cho nên đối với anh cõi Vô Vi là sự hiển nhiên có thật.
Hằng ngày trong cuộc sống này anh luôn hành giải trược, trong khi đi, đứng, nằm, ngồi cũng niệm phật và thở bụng. Anh niệm phật và thở bụng thì giải các luồng trược điển ra rõ ràng như là mình bôm hơi vô cơ thể thì bụi bậm văng ra từ các lỗ chân lông toàn thân, trên đỉnh đầu, tròng mắt, lỗ tai và từ các khớp xương. Thanh sạch rồi bị trược bám vào trở lại, rồi lại phải bôm ra. Cứ như thế mà hành giải hoài. Cũng nhờ vậy mà anh học và biết được trược từ đâu đến và mình làm cái gì để thâu trược vào và làm sao để giới hạn thâu trược vào và làm sao để giải trược. Sự học hỏi này mới chính là đọc kinh và học đạo. Khi mình hiểu biết mình rồi thì mình hiểu biết mọi vật. Vì tất cả tâm linh đều có cấu trúc như nhau, có khác nhau là chỉ khác nhau do sự nghẹt hay thông khác nhau mà thôi. Cho nên người tu thanh nhẹ được rồi thì khi họ nhìn cái mặt, giọng nói, cái tướng, cái thái độ, cái hành động của một người là họ biết người đó như thế nào rồi. Ngoài ra tâm thức của người tu thanh nhẹ nó hòa với tâm thức với môi trường xung quanh nên người thanh nhẹ biết và hiểu được trạng thái của vạn vật xung quanh. Nhờ có cái biết này họ mới biết cách xây dựng cho tốt thêm hơn. Cho nên ông Tư có nói tu pháp Vô Vi này thì thượng sẽ thông thiên văn và hạ thì đạt địa lý là như vậy. Khi người tu thanh nhẹ sáng suốt họ có nhiều cách thức để xây dựng sự việc tùy theo trình độ của đối phương chớ không phải chỉ có một phương cách mà áp dụng cho tất cả. Cho nên khi nghe băng Thầy thì phải hiểu điều này và mình phải nghe cái ý chánh.
Trước và sau khi Thầy qua đời anh tu thiền có xuất hồn ra gặp Thầy cũng thường xuyên. Lúc đầu mới tu Thầy đến và phóng điển (như phóng chưởng) để phụ anh giải trược cho hồn anh có thể xuất ra và đi trong cõi Vô Vi. Nhờ đi như vậy anh học và biết được cõi tâm linh là sao, chết là sao và sống là sao. Chắc Thầy biết anh muốn tu để đạt được sự xuất hồn nên Thầy giúp anh tu xuất đi rất dễ dàng. Vì xuất ra quá dễ nên có một đêm Thầy đến phóng điển giúp anh, anh nói với Thầy (trong cõi Vô Vi) đừng giúp anh nữa để anh tự tu và tự dùng khả năng của mình tu để xuất ra thì lúc đó anh mới biết được thực chất khả năng của chính anh. Từ lúc đó anh không thấy Thầy phóng điển nữa nhưng anh cố tự tu rồi cũng xuất ra đi được. Đi ra về cõi tâm linh gặp nhiều người tu cao siêu. Khi gặp các vị này thì họ cho quà cho anh (phóng điển nữa). Vui khoẻ quá. Đang bay thì được mời vào, nên có sức hút kéo anh vào vòng hào quang sáng chói của Phật. Nếu không có mời vào thì mình vô không được vì ánh sáng của hào quang nó đẩy mình ra không cho mình lại gần. Nhờ sự học này mà anh mới biết là mình tu phải làm cho điển lực của mình luân lưu thông thương thì mình mới có hào quang và hào quang mới bảo vệ mình được (cũng như có lính canh giử thành của mình vậy đó). Nếu không có hào quang thì mình sẽ bị tà khí xâm nhập. Khi người tu ngồi thiền thanh nhẹ thì họ có từ trường hào quang sáng lắm. Có hào quang sáng mạnh lắm thì lúc đó hồn mới xuất đi được. Cho nên người tu xuất hồn được trong khi còn sống là họ có sức mạnh tâm linh nhiều lắm chớ không phải tầm thường. Người không tu hay tu chưa tới không hiểu điều này, nên không biết cái giá trị của sự tu xuất hồn được.
Mỗi khi ngủ nếu anh trở mình thức dậy là anh ngồi thiền. Tại sao Thái biết không? tại vì sau khi thiền và ngủ thì mình đã giải trược một phần rồi, nguyên khí đã phục hồi dồi dào thì khi thức dậy là anh lấy cơ hội đó thiền tiếp để thanh lọc cho được hoàn toàn thanh nhẹ để xuất hồn. “Xuất Hồn, Xuất Hồn” là mục tiêu của sự tu hành của anh . Cách đây khoảng 1 năm, một hôm anh thức dậy rồi tiếp tục ngồi thiền. Mới vừa ngồi thì Thầy đến Thầy hòa với anh để Thầy cho anh biết cái thực chất của Thầy để anh biết cái sức mạnh của hào quang của Thầy như thế nào để anh cố gắng tu cho được như vậy. Lúc Thầy hòa với anh thì lúc đó anh ở trong trạng thái tâm linh của Thầy, anh có hào quang tỏa ra từng lỗ chân lông khắp người và rất là mãnh liệt như các ngọn lửa của đèn hàn xì (very intense) tỏa ra khắp phòng. Trong lúc đó anh tự nói trong ý: “Với cái sức mạnh này thì đâu có cái trần trược nào mà có thể lại gần”. Lúc đó anh mới biết sự bất nhiểm trần là như thế nào. Anh tiếp tục ngồi yên vì anh biết với cái sứ mạnh này thì tâm hồn của mình sẽ thanh sạch và sẽ xuất ra. Đúng như vậy, một vài giây sau đó anh bập bồng rời khỏi thể xác và bay ra khỏi căn nhà và nhìn cảnh bình minh ló dạng.
Đây là một vài mẫu chuyện anh chia sẻ cho Thái và các bạn đọc để nghiên cứu và giải trí. Không có gì hạnh phúc bằng khi tự chứng nghiệm cái khả năng của mình và sự huyền diệu của cõi tâm linh.
Chúc Thái và các bạn vui, bình tâm tu tiến.
BN

Coprights @ 2017 - Bản quyền thuộc về www.VoVi.IM mọi thông tin chia sẻ phải được sự cho phép của www.VoVi.IM

Designed By Templateism | Thiết kế bởi: Templatelib